6/06/2015

Tiếp cận với NodeJS

Gần đây tôi có học và tìm hiểu về NodeJS, việc tiếp cận với nó tôi cảm thấy có 1 chút khó khăn vì tôi phải đối mặt với 1 công nghệ mới hoàn toàn, khác hẳn so với những project trước kia tôi từng làm. Và những project đó được xây dựng với ASP.net. Việc học 1 công nghệ mới vô cùng khó khăn, nhưng nếu đã có được 1 cái nhìn tổng quan rồi thì có lẽ bạn sẽ mê mẩn với nó cả ngày mà không chán. Tôi cũng vậy, tôi cũng chỉ mới học và cũng dần cảm thấy 1 sự cuốn hút đến kỳ lạ. Trước đây, tôi chưa từng học Javascipt hay nói cách khác là tôi chưa từng viết 1 dòng lệnh nào bằng Javascipt. Không phải vì nó không giúp được cho công việc của tôi khi đó mà là vì tôi chưa biết nó, tôi ngại tìm hiểu và không dám viết ra những dòng lệnh sử dụng Javascript. Còn giờ đây thì tôi phải đối mặt với nó hàng ngày, từng dòng 1 đều được xây dựng bằng javascript. Tôi học mọi thứ, tìm hiểu về những thuật ngữ mới, công nghệ mới.
+ pm2 là gì?
+ sequelize là gì?
+ ORM là gì?
+ Nginx là gi?
+ Redis là gì?
+ Postgres là gì?
+ Sphinx là gì?
+ Nunjucks , AngularJS, Sass,...
+ Mean : Mongodb, Express, AngularJS, Node.JS

Và vô vàn những thứ khác khi tôi bắt tay vào việc học NodeJS, và vấn đề lớn ở đây nữa đó là phải biết về Unix. May mắn thay là trước đây tôi cũng có dùng Ubuntu nên tôi cũng có kiến thức cơ bản khi làm việc với Lubuntu hay MacOS.

Như tôi, trước đây khi làm việc với ASP, tôi không cần quan tâm HTTP có những phương thức nào, trạng thái của nó ra sao rồi mọi thứ quanh nó. Thì giờ đây tôi phải nắm rõ để có thể xây dựng nên hệ thống viết bằng NodeJS, sự khó khăn của tôi bắt đầu từ đây.
Thời gian đầu khi tiếp xúc với NodeJS tôi phải học kiến thức cơ bản về Javascript và sau đó tiến dần đến với các phương thức của HTTP. Hiện tại tôi chỉ mới dừng lại ở 1 vài method cơ bản của HTTP như: post, get, put và delete. Và một số statusCode cần phải nhớ khi làm việc với nó để lấy được trạng thái của truy vấn với HTTP. Ví dụ như statusCode 200, 304, 500, 404, đủ mọi thứ. Học được cơ bản về phần này, tôi tiếp tục tìm hiểu xem cấu trúc của 1 project viết bằng NodeJS thì sẽ như thế nào, làm sao để truyền dữ liệu, kết nối vào Database?? Trước đây tôi thường viết project theo mô hình Ntier, bây giờ thì NodeJS được cấu trúc theo mô hình MVC (nhanh hơn, gọn hơn..). Sau đó tìm hiểu về các module trong Node, và cách sử dụng chúng. Kể đến đây thì tôi lại té ngửa ra với kiến thức hiện có của mình, vì nó quá ít :( Tôi sẽ không liệt kê ra nữa vì nó có thể kiến tôi cảm thấy căng thẳng, tôi sẽ tiếp tục bổ sung thêm những bài viết trong quá trình tìm hiểu và xây dựng ứng dụng trên NodeJS. Và nó sẽ đi trọng tâm vào việc thao tác với đối tượng đó, vai trò và cách sử dụng của nó trong 1 project NodeJS.

Một núi kiến thức đến với tôi. 2 tuần trước tôi không hề biết những thuật ngữ này, và tôi còn 1 tuần để tiếp cận với toàn bộ những thứ này để bắt đầu tham gia vào dự án thực tế. Áp lực nhưng mà vui lắm chứ.

6/02/2015

Test code Cpp

int main(){

int a = 10;

printf("The big bang theory");

return 0;
}
>

function test(){
console.log("The big bang theory");
}

String.prototype.reverse(){
for (i = this.length -1; i >= 0; i--){
    console.log(charAt(i));
}
};

var x = "caothuvolam";
console.log(x.reverse);

Học được gì sau 10 ngày làm Startup

Rất sướng,
Tôi bỏ việc học của mình để tham gia 1 khóa học lập trình bên ngoài, tôi không bằng cấp gì, tôi không chán nản và tôi yêu thích cuộc sống hiện tại của tôi. Không nhà nước, không làm thuê, không đa cấp và cũng không chat chit :(( Sau 10 ngày làm startup với vị trí thực tập sinh tôi không học được gì ngoài thái độ, nhìn vào công việc của mọi người đang làm khiến tôi choáng váng bởi sự tỷ mỹ và chất lượng công việc mà họ tạo ra. Tôi chỉ im lặng nghe và lắng nghe, tôi biết được nhiều công nghệ mới và biết bản thân phải làm gì tiếp theo để có thể đi trên con đường này, khi từ bỏ quãng đời sinh viên thì tôi luôn muốn chen chân vào tìm kiếm 1 công ty gia công phần mềm và chỉ mong đến tháng có 1 khoản chi tiêu để trang trãi cuộc sống của tôi hiện tại. Hôm nay cũng là ngày tôi nhận được 1 cuộc điện thoại của 1 công ty mà trước đó tôi phỏng vấn, họ báo tôi trúng tuyển và nói rằng: "Đợt này chỉ có mình em trúng tuyển". Tôi mừng vì họ điện thoại cho tôi trễ, theo như họ hẹn là 1 tuần sau tôi sẽ biết kết quả. Nhưng quá 1 tuần sau tôi mới nhận được thông báo là passed, trong thời gian đó tôi chán nản và đi tìm 1 con đường khác cho bản thân. Và tôi cảm thấy mình thật sự may mắn khi đang đi trên con đường này, 1 con đường chông gai chứ không bằng phẳng gì.

Người như thế nào thì nên tiếp tục học CNTT

Theo tôi nghĩ đây là 2 yếu tố để bạn có thể quyết định mình có nên đi tiếp trong quá trình học công nghệ thông tin hay không. Tôi không biết bạn là người có đam mê đến mức nào đi nữa.

1. Nếu chưa tự tin với kiến thức toán của bản thân.
2. Nếu chưa tự tin với khả năng ngoại ngữ của bản thân (Hãy thử đọc 1 document của 1 ngôn ngữ lập trình bạn thích thì sẽ rõ).

Tôi đã nằm trong 2 trở ngại này và tôi phải tìm cách vượt qua nếu như tôi muốn đi tiếp, còn về đam mê của tôi với ngành công nghệ thông tin chắc chắn là tôi không bằng bạn rồi.

5/09/2015

Căng thẳng hay bệnh thần kinh

Những ngày gần đây tôi cảm thấy đầu óc và suy nghĩ của bản thân không còn được minh  mẫn và bình thường như trước đây. Tôi cảm thấy đau đầu và như bị ức chế thần kinh vậy, mọi thứ xung quanh tôi khiến tôi cảm thấy ồn ào và khó chịu vô cùng. Chỉ một tiếng click chuột của thằng bạn cùng phòng cũng làm tôi cảm thấy giật mình, gần như tôi không kiểm soát được đầu óc của mình nữa. Tôi nằm xuống và suy nghĩ, suy nghĩ về mọi thứ quanh tôi. Những hoạt động quanh tôi, con người, sự vật, sự kiện, tất cả những gì tôi trải qua từ trước tới này: Về quá khứ, hiện tại và tương lai. Tôi thấy bất lực với việc điều khiển suy nghĩ, tôi cố gắng nhắm mắt lại và cố gắng chỉ suy nghĩ về 1 điều: Tại sao mình lại thế này, tại sao?? Tôi bật điện thoại và tìm hiểu về nguyên nhân dẫn đến bệnh thần kinh, trước đây tôi chưa từng làm việc này. Tôi đang cảm thấy sợ, sợ mình mất đi khả năng điều khiển hành vi. Tôi tưởng tượng ra 1 ngày nào đó tôi gặp phải hoàn cảnh này, chắc chắn gia đình tôi sẽ rất khổ và tôi sẽ trở thành 1 gánh nặng nếu tôi không thể điều khiển được hành vi, cảm xúc của mình như hiện tại.
Tôi tự nói với bản thân rằng: Chắc chắn mình sẽ không bao giờ gặp phải chuyện này, nhưng vài phút sau tôi lại có suy nghĩ khác. Mình sẽ không thể biết được khi nào mình đang bị bệnh thần kinh hoặc liên quan đến việc điều khiển hành vi cảm xúc. Tôi dần cảm thấy sợ và cố gắng ngủ.
Như mọi ngày, đa phần thời gian của tôi là ngồi máy tính, đọc sách, lướt web và ngủ. Tôi không tham gia bất kỳ trò chơi, hoạt động mang tính giải trí nào hết. Tôi sợ những gì xảy ra với tôi ngày hôm nay lại tiếp tục lặp lại. Tôi bật facebook lên và gửi tin nhắn cho một người bạn của tôi và hẹn một buổi  đi chơi, tôi nghĩ điều này có thể khiến tôi cảm thấy không còn căng thẳng nữa.
Người bạn đó của tôi đồng ý đi chơi vào tối hôm sau, đến giờ hẹn tôi gọi cho cô bạn đó nhưng không có ai bắt máy.Tôi  không hiểu lý do, tôi tiếp tục gọi thêm 4 cuộc nhưng cũng không có ai bắt máy, tôi cảm thấy bứt dứt khó hiểu. Sau đó tôi lấy xe và đi lượn quanh khu tôi ở 1 vài vòng, tôi đi và suy nghĩ tại sao lại không nghe máy nhỉ? Tôi đãng trí và không tập trung lái xe, chỉ chút nữa là tôi gây ra tai nạn rồi. Sau đó tôi đi về phòng và nhắn tin facebook cho cô  ấy, khoảng 30 phút sau thì cô ấy đọc tin nhắn tôi gửi. Tuy nhiên tôi không nhận được bất kỳ câu trả lời nào.
Chuyện này khiến tôi khó hiểu, và tôi lại cảm thấy bất an trong người, mọi thứ quanh tôi thật khó mà hiểu được.
Tôi sợ một ngày nào đó mình không còn nhận thức được bản thân nữa nên tôi bắt đầu tìm hiểu và tự nghiên cứu về hành vi của tôi thường ngày và ghi chép chúng lại trên blog này.

Tôi nhận ra rằng, mình phải hoàn thành mọi công việc của mình trước khi bệnh thần kinh ập đến với bản thân. Trước khi đầu óc của tôi không còn được bình thường thì tôi sẽ đưa thông tin về blog này cho người trong gia đình tôi biết. Những hành vi sau này của tôi nếu không được kiểm soát thì đó hoàn toàn là do bản thân tôi và không ai có ảnh hưởng khiến tôi trở nên như vậy cả, vì tôi cảm thấy chính bản thân tôi hiện tại đang còn ý thức được việc mình có thể bị rối loạn thần kinh trong tương lai. Ngay cả bản thân tôi còn không kiểm soát được nó thì không ai có thể khiến tôi khác đi được.